Lời trần tình của một hacker

alice@hvaonline.net vừa có một bài viết khá thú vị về đề tài hacker manifesto:
login as: alice
password: reaLLy waNNa knOw my P(ass) ? :D

[alice@hvaonline.net ~]$ export HISTFILESIZE=0
[alice@hvaonline.net ~]$ export HISTFILE=/dev/null
[alice@hvaonline.net ~]$ cat ./hacker-manifesto.txt
/*************************************************************************/
Những lời sau đây tôi viết ít lâu sau khi bị bắt.

LỜI TRẦN TÌNH CỦA MỘT HACKER

Tác giả: +++The Mentor+++
Viết ngày 8/1/1986
/*************************************************************************/
Hôm nay thế là lại thêm một người nữa bị tóm, tin đăng đầy trên báo. „Trẻ tuổi bị giam trong vụ án rùm beng về máy tính“, „Hacker bị bắt sau khi mở khóa ngân hàng“...

Lũ trẻ khốn kiếp. Chúng nào có khác gì nhau.

Nhưng các người, với mớ tâm lý học chắp vá với tư duy công nghệ những năm 50 của các người, có bao giờ nhìn vào tâm tư của hacker không? Có bao giờ các người tự hỏi cái gì đã thúc y hành động, lực nào đã dập thành y, khuôn nào đã đúc nên y không?

Ta là một hacker, hãy bước vào thế giới của ta...

Thế giới của ta khởi đầu từ ghế nhà trường... Ta khôn lanh hơn phần lớn trẻ em khác, mấy thứ rác rưởi họ dạy bọn ta khiến ta phát chán...

Đứa cá biệt khốn kiếp. Chúng nào có khác gì nhau.

Rồi ta vào trung học. Được nghe cô giáo giảng đi giảng lại đến mười lăm lần phép rút gọn phân số. Hiểu bài. „Dạ không, thưa cô, con không viết lời giải ạ. Con tính nhẩm thôi ạ...“

Ranh con khốn kiếp. Chắc lại cóp bài rồi. Chúng nào có khác gì nhau.

Hôm nay ta có một khám phá. Khám phá ra một cái máy tính. Xem nào, cái này thật là hay. Nó làm được mọi chuyện theo ý ta. Nếu nó làm sai, đó là bởi vì ta lẫn. Chứ chẳng phải vì nó không mến ta...
Hay vì cảm thấy bị ta hăm dọa...
Hay vì tưởng ta là một cái bịch thịt huyênh hoang...
Hay vì không chịu ta dạy dỗ và thấy tốt nhất là nên té khỏi đây...

Ranh con khốn kiếp. Suốt ngày chỉ có chơi game. Chúng nào có khác gì nhau.

Và điều đó rồi xảy ra... một cánh cửa mở toang ra thế giới... rượt đuổi nhau trên đường dây điện thoại như chất heroin chạy trong huyết quản dân ghiền, phát một xung điện, phát giác một góc trú chân xa lánh nỗi bất lực thường ngày... phát hiện một diễn đàn. „Đây rồi... đây mới là chốn dung thân của ta...“

Nơi đây ta quen biết mọi người... kể cả nếu ta chưa bao giờ gặp họ, chưa bao giờ nói chuyện với họ, có thể không bao giờ nghe được thêm tin tức gì về họ nữa... Ta vẫn quen biết hết mọi người...

Ranh con khốn kiếp. Lại choán mất đường điện thoại rồi. Chúng nào có khác gì nhau.

Các người có thể đưa đ(ầu) ra mà cá rằng bọn ta nào có khác gì nhau!

Trên ghế nhà trường bọn ta đã được đút cho từng thìa bột trong khi bọn ta thèm ăn chả nướng... Các người mớm cho bọn ta từng mẩu thịt, thứ thịt vô vị đã được nhai nát sẵn. Bọn ta bị ngó lơ bởi những kẻ thờ ơ, bị hành hạ bởi những tên cuồng bạo. Vài người có chữ dạy được bọn ta đã phát hiện bọn ta là những học trò ngoan, nhưng vài người như thế chỉ như những giọt nước trong sa mạc.

Còn đây mới là thế giới của bọn ta... thế giới hạt điện tử và khóa chuyển mạch, vẻ đẹp của kbps. Bọn ta xài „chùa“ những dịch vụ đáng lẽ ra rẻ như bèo nếu nhà cung cấp không phải là bọn đầu cơ trục lợi lòng tham không đáy, còn các người thì gọi bọn ta là tội phạm.

Bọn ta khám phá... còn các người gọi bọn ta là tội phạm.

Bọn ta theo đuổi kiến thức... còn các người gọi bọn ta là tội phạm.
Bọn ta tồn tại không định kiến màu da, dân tộc, tín ngưỡng... còn các người gọi bọn ta là tội phạm.

Các người chế bom nguyên tử, điều khiển chiến tranh, giết chóc, bịp bợm, nói dối và cố lừa cho bọn ta tin những việc đó mang lại cho bọn ta điều tốt đẹp, còn bọn ta vẫn cứ bị gọi là tội phạm.

Phải, ta là tội phạm đấy. Tội ác của ta là tội ham hiểu biết. Tội ác của ta là tội đánh giá con người không qua vẻ họ tỏ mà qua lời họ nói, qua ý họ nghĩ. Tội ác của ta là tội khôn lanh hơn các người, một tội ác mà các người không bao giờ tha thứ.

Ta là một hacker, và đây là tuyên ngôn của ta. Các người có thể ngăn chặn một cá nhân này, nhưng các người không thể nào ngăn chặn được tất cả... Nói cho cùng, chúng ta nào có khác gì nhau.

+++The Mentor+++

/*************************************************************************/
Lời trần tình của một hacker, còn gọi là „tuyên ngôn hacker“, đã trở thành kinh điển như một trong những tư liệu đầu tiên soi vào góc tối của tâm lý giới hacker.

Bài này được lưu truyền trên hàng ngàn website với nhiều bản hơi khác nhau. Alice dịch từ nguyên bản tiếng Anh http://www.phrack.org/archives/7/P07-03.
/*************************************************************************/

[alice@hvaonline.net ~]$ logout
Closing connection ...

Comments

Anonymous said…
This comment has been removed by a blog administrator.
Anonymous said…
Mới đọc cứ tưởng của anh Thái :D ,tưởng anh gặp chuyện gì buồn:D